Sau những cung đường vui, reo lên vì phấn khích, choáng ngợp trước cảnh sắc Hà Giang là những ám ảnh mang tên "miền đất lạ".
Ám ảnh part 1
Bị ám ảnh bởi gương mặt cô gái trở về từ chợ tình, buồn ơi sao buồn thế, hình như họ say trong chén sầu, hay người tình năm nay không trở lại?
Khắc khoải chờ đợi - Ảnh: NAG Vuong Viet Vu
Trên con đường trắng uốn lượn quanh co rộn ràng
hương hoa trẩu, hoa tam giác mạch thỉnh thoảng lại bắt gặp những khúc cua bạc trắng, hồng thắm chặn kín không gian khiến cú đánh lái, ôm cua có cảm giác như chạy xuyên vào hư ảo, xuyên vào bức màn trắng miên man hoa và sương núi. Vẫn cứ thoảng hương hoa trẩu níu bước chân tình vẫn khắc khoải một nỗi buồn xa xăm.
Những nụ hoa nhỏ níu bước chân tình vẫn khắc khoải một nỗi buồn xa xăm - Ảnh PYS Travel
Ám ảnh part 2
Những đứa trẻ ở Ma Lé trên đường đến Lũng Cú, mặt lem nhem, ửng hồng nắng miền sơn cước, cứ ùa ra những khúc đường đèo, mỗi khi có đoàn xe du lịch chạy qua, vẫy vẫy cánh tay nhỏ xíu, mắt hau háu chờ đợi, chúng đợi kẹo đợi đồ ăn, khách cho. Giữa ngày gắt nắng với khói bụi, đứa lớn, đứa nhỏ, nối áo nhau đứng đầy các vách đá ven đường chờ đợi. Các cô giáo nói: Chúng không thích đến trường, đến trường thì làm gì có gì ăn, bỏ học ở nhà và chờ đợi... Và thực sự rất nguy hiểm khi chúng cứ lao ra đường mà không biết hiểm nguy rình rập. "Cái đói và sự bản năng" ...Thấy rất thương chúng, cứ lớn lên như cỏ cây !!!
Những đứa trẻ nhỏ nơi vùng cao - Ảnh: PYS Travel
Mang trong mình nét đơn sơ, mộc mạc - Ảnh: Dũng Lại
Cái nét ảm ảnh miền sơn cước đến khôn nguôi - Ảnh: PYS Travel
Ám ảnh part 3
Đêm trắng Yên Minh.Đêm cuối ở xứ sở đá, không tài nào ngủ được, ám ảnh những cung đèo đá xám.
Ám ảnh cái khung cảnh những cao nguyên đá gập ghềnh, hiểm trở - Ảnh: PYS Travel
Đường đèo Mèo Vạc, Đồng Văn bạt ngàn đá như mê cung. (Bảo sao trai bản địa như anh Vừ Già Pó còn bị đi lạc sang tận Pakistan)Những con đường độc đạo, những khúc cua tay áo dựng đứng khuất tầm nhìn, một bên là vách đá, một bên là hẻm cheo leo, thách thức những tay lái. Một số bác trung tuổi trên xe có thời gian hoạt động trong quân ngũ, vượt đủ hành trình Điện Biên, Quảng Trị cũng chào thua sức hiểm trở của
đường đèo Hà Giang, bị cuốn hút, mê hoặc bởi những trải nghiệm cảm giác mạnh, mỗi khi đảo mắt dõi theo vòng cua gấp gáp mà bác tài vất vả "đánh lái" . Vậy nên mới khâm phục lắm hành trình di chuyển bằng xe máy của những tay lái trai bản... Nói vậy để thấy rằng sức nguy hiểm của hành trình vượt cung mây đường đèo Mèo Vạc, Hà Giang.
Mê hoặc với đỉnh Mã Pì Lèng nhìn xuống dòng Nho Quế hút mắt và xanh thẳm - Ảnh: Nguyễn Hoàng Anh
Cung đường Hà Giang với những khúc cua hiểm trở - Ảnh: Vuong Viet Vu
Chúng tôi gọi những tay lái người dân tộc là "siêu nhân " Có cả sự cảm phục lẫn lo lắng ở trong đó. Mỗi khi các siêu nhân nhiều màu sắc này len lỏi qua những khúc cua hẹp và dốc để vượt ô tô du lịch hoặc những ô tô trọng tải lớn di chuyển qua, họ liều lĩnh hay thực sự không nhận biết được những hiểm nguy có thể xảy đến.
Những con đường độc đạo, những khúc cua tay áo dựng đứng khuất tầm nhìn - Ảnh: PYS Travel
Vun vút lao qua thản nhiên, mà không có khái niệm né tránh.Thậm chí, thảng thấy trên đường cũng gặp vài anh chuếnh choáng men say phiên chợ tình, đứng còn khó vững mà cứ cố leo lên xe về nhà, một vài trai bản mắt chao đảo, mềm nhũn xuống xe dắt bộ mà đoạn lại ngã dúi nháo nhào, vài cô bận váy thổ cẩm, mặt còn non lắm,chở ba lao vun vút đường đèo.
Con đường dẫn vào bản làng xa xa - Ảnh: NAG Cao Anh Tuấn
Người vùng cao Mèo Vạc, chỉ nghĩ no cái bụng, chứ có cần biết cái chữ nó tỏ tường làm gì, thế thì cũng đâu cần biết đến luật lệ giao thông.Vẫn là cái đói và sự bản năng...Rời
Hà Giang, thì vẫn nhớ ơi là nhớ, những gương mặt quen, những câu hò hẹn... Những khuôn mặt chẳng quen bao giờ, nhưng gặp rồi thì nhớ mãi, nỗi nhớ nối dài, nỗi nhớ mang màu sắc, mang hình thái điển hình. Một Hà Giang cứ nao lòng người ta đến lạ.
Về Hà Giang đi thôi, miền đất hứa tuyệt vời!!!
Liên hệ tư vấn 024 73 07 5060
Quỳnh Thơ
Mọi sự sao chép và trích dẫn xin vui lòng ghi rõ nguồn của pystravel.com